TRUYỀN CẢM HỨNG: TÂM THƯ NGÀY CỦA MẸ, CON CẢM ƠN - HAPPY MOTHER'S DAY

Dành cho mẹ những tình cảm thật đẹp nhất nhé! Không phải chỉ ngày của mẹ mà là tất cả các ngày trong năm nha!

Thư gửi mẹ
Gửi mẹ thương mến,
Thời gian vốn là kẻ vô tình của tất cả vạn vật, lững lờ trôi và hờ hững đến, chả khắc tự bao giờ, con lại thấy xa cách đến thế. Nếu dùng một thước đo về khoảng cách với một đơn vị để xác định rõ là bao xa, có lẽ như việc này là bất khả thi. Vì không có một đích đến cụ thể cũng như một điểm dừng ở đầu bên kia, chỉ biết rằng hàng ngày người làm con càng trưởng thành thì mẹ càng bước gần đến nơi của sự chia ly. Bởi vì thế, thời gian mang đến nụ cười và cả những nỗi đau, khiến cho những mất mát càng xua tan và nụ cười càng nhạt nhòa. Con yêu mẹ và thời gian biết điều đó.

Mother's day - Ngày của mẹ, ngàn lời yêu thương trao đến mẹ

Con yêu mẹ. Sự nhận thức của con khi vừa chớm nở thì ngay khoảnh khắc đó con biết rằng mình luôn nhận được sự yêu thương từ một người phụ nữ tảo tần và đầy lòng trắc ẩn hy sinh. Con luôn khóc khi vấp ngã, mếu máo để được sà vào người mà con tin tưởng. Có vẻ như con vẫn còn bé quá phải không mẹ? Rồi năm trôi đi, với một đứa bé nhỏ xíu nay đã to lớn thành một người cứng cáp, nhưng con vẫn không hiểu, tại sao mẹ lại bỗng yếu đi và bệnh tật lại tìm đến? Càng về sau người ta càng khỏe mạnh hơn chứ. Phải chăng đây là một định lý không thật sự đúng sao? Mẹ ơi, tại sao sự nhận thức của con người càng rõ ràng thì niềm đau càng chua xót, khi bé, con vẫn ngây ngô với những nụ cười của tuổi hồn nhiên, nhưng khi lớn lên, con biết rằng mất mát là điều thuận theo lẽ tự nhiên mà sao con không thể ngừng rơi nước mắt. Bởi vì con yếu đuối theo thời gian hay là bản thân con vẫn chưa nhận thức đủ đầy về cuộc đời?

Mẹ dặn con khi gục ngã, hãy cười to “Ha ha ha” vì ít ra ông trời còn muốn thử thách sức bền của con hơn là một cuộc sống bình ổn ngoài kia. Sự đơn điệu không thật sự thuộc về con, con phải thuộc về sự đột phá và phát triển nên dù có đau hay bất kể người ta hại con thế nào, đó là một bài học và là một thử thách xuyên suốt chặng đường đấy, mẹ bảo. Giá như con có thể hiểu thấu được biển trời của mẹ nhỉ! Có thể mẹ không truyền đạt cho con nhiều về kiến thức nhưng kinh nghiệm sống thì mẹ hiểu hơn bao giờ hết. Phải không mẹ?

Cảm ơn Người vì tất cả

Từ nào để có thể diễn tả hết hay hình ảnh nào có thể mô tả đủ tình mẫu tử? Là hình ảnh ảnh trăng soi sáng dẫn lối cho những ngôi sao đêm đi đến những miền đất xa, hay là ngọn đèn đường soi sáng lối đi trong đêm tĩnh mịch và hay là than củi ấm trong những ngày đông lạnh giá? Phải diễn tả như thế nào mới là đủ và hết mẹ nhỉ? Tất cả chỉ có thể trong trí tưởng tượng của con nhưng chẳng thể nào diễn tả thành lời… Con yêu mẹ dù hôm nay hay hôm sau, điều đó mãi chẳng đổi thay. Nhưng mà mẹ ơi, nếu một ngày mẹ bỏ con đi thì con biết phải làm sao?

“Mẹ già như chuối chin cây, gió lay mẹ rụng, con phải mồ côi”. Bệnh tật và tuổi tác là hai kẻ thù mà thời gian mang đến cho mỗi con người. Vì vậy, một ngày không xa, chúng sẽ bắt mẹ đi và để con lại một mình. Vắng mẹ, bầu trời vắng đi ánh trăng soi, như mặt hồ vắng đi những ngọn sóng và như ngọn gió vắng đi sự trong lành. Con sẽ mồ côi, và con biết tìm ai để trả lời cho con những thắc mắc về cuộc sống này. Mẹ!

Mừng ngày của mẹ (10/5/2020)

Mẹ cũng từng nói với con “Hãy mạnh mẽ lên, sau này con còn săn sóc cho gia đình nhỏ của mình nữa?”, “Vâng mẹ! Nhưng bằng cách nào?” Có lẽ như con phải tự mình đi tìm câu trả lời cho chính những điều này. Mẹ quá vĩ đại để có thể quán xuyến hết tất cả để một gia đình luôn ấm áp khi gió lạnh ùa về, một kẻ nhỏ bé như con thì phải làm cách nào để vĩ đại được như mẹ. Và mẹ cũng dặn con “Trái tim và trí óc của con là câu trả lời, hãy đi tìm nó, con sẽ biết mình cần gì?

Cảm ơn mẹ! Cuối cùng con cũng biết được mình cần làm gì rồi, mỗi ngày dù chỉ một ít, con vẫn tự mình có thể sống hết với sự tự tin và ý chí. Mẹ vẫn theo dõi con suốt hành trình cuộc đời, dù mất đi nhưng lòng mẹ vẫn theo con, chân trời hay góc bể, chỉ cần con còn vững chãi thì mẹ vẫn còn mỉm cười. Một lần nữa, con cảm ơn mẹ. Sự quan tâm của mẹ muôn đời này con cũng không sao trả nỗi, chữ “Hiếu” không thể viết một cách vẹn toàn được, nhưng đối với mẹ, con trưởng thành và khôn lớn thì chữ “Hiếu” đã đủ đầy rồi.

Từ nào có thể diễn tả đậm sắc hơn "Cảm ơn" thế!

Mẹ ơi! Ở mãi trong tim con mẹ nhé, dù đi xa ngàn phương và ngắm vô vàn kì quan thế giới, nhưng trái tim của mẹ vẫn đẹp vì tình yêu vẫn sống mãi tại nơi đó!
TPHCM, ngày 09 tháng 05 năm 2020
(Hãy ghi tên bạn vào nhé!)     

----------

PATTY - Gift Blog
Fanpage: www.facebook.com/PATTY.GiftBLog.QuaTang/
Website: pattygift.blogspot.com

Nhận xét

Bài đăng phổ biến