TRUYỀN CẢM HỨNG: ĐIỀU CHA CHƯA NÓI
Một ít thôi để lắng đọng, một ít thôi để suy tư, một ít thôi
để nhắm lại và một ít thôi để khắc ghi! Cha! Còn điều gì Người chưa nói?
Trong một kiếp người, chúng ta đã nghe rất nhiều âm thanh trầm
bổng, du dương theo từng giai điệu cuộc sống, nhưng âm sắc nào mới đọng lại cho
ta một sự hồi tưởng. Đó là tiếng khóc của đứa bé được sinh ra và Cha Mẹ là những
người hạnh phúc nhất trần đời. Ngày hôm ấy, thế giới quay thật chậm và thu lại
bằng hình hài của một đứa trẻ.
Khi một người đàn ông bắt đầu hành trình làm cha, đó không
phải tính theo tuổi đời của họ, mà tính theo ngày mà đứa con của họ được an
toàn chào đời trong niềm hân hoan. Một chức vụ mới, một trách nhiệm mới. Nhưng
cha đã sẵn sàng chưa? Để có thể che chở con và mẹ? Không ai biết được mình đã sẵn
sàng cả, chỉ biết rằng cha phải cố gắng hơn từng giờ, từng ngày, từng tháng
năm, bởi vì “Chính cha cũng chẳng là người tuyệt vời nhất”. Đọc thật nhiều
sách, nghe thật nhiều kinh nghiệm và áp dụng hàng vạn phương pháp, nhưng tiếc
thay, nuôi nấng 1 đứa trẻ không chỉ đơn thuần là công việc, đó là sự rèn luyện
cảm xúc, tinh thần và thể chất cho cả gia đình. Vì thế, mỗi giai đoạn của đứa
nhỏ đều bắt buộc Cha phải tự mình trải nghiệm và đút kết.
Nhưng đàn ông mà, thể hiện tình cảm đâu phải là chuyện dễ
dàng. Đàn ông vốn được định hình theo dạng mạnh mẽ và dứt khoát, là trụ cột của
một gia đình, vô tình chung, trên gương mặt họ, ta luôn thấy sự lạnh lùng và
không muốn gần gũi. Đôi khi, Cha tìm cách để thể hiện tình yêu thương nhưng thương
thay, không có cách nào là tốt nhất cả, đành phải chọn Giấu trong tim. Lặng lẽ
năm tháng dần trôi xa, Cha luôn chọn đứng phía sau lưng đứa trẻ của mình trải
qua từng hành trình của đời người và nguyện ước những điều tốt đẹp nhất luôn
bên con.
Trong gia đình, chúng ta luôn thích được ôm trong vòng tay mẹ,
bởi vì tình cảm của mẹ có thể vừa trong tim và vừa thể hiện ra được nên từ đó,
người con luôn cảm thấy những làn gió ấm thổi vào bên trong những tâm tư cuộc đời.
Và trách cha tại sao không được như mẹ? Cha vô tâm hay cha không thương con?
Câu trả lời thật đơn giản, tình yêu đôi lúc không nên và cũng không thể nói
thành lời. Chỉ mong rằng con hiểu và thông cảm cho số phận của người đàn ông,
lúc nào cũng phải mạnh mẽ và dõng dạc.
Rồi một mai, khi người làm con bắt đầu với vai trò của Cha Mẹ,
ta mới thấm nhuần được những lời yêu thương ngày hôm đó. Đó không còn là sự lạnh
lùng, cũng không phải là sự vô tâm, vô cảm, trên tất cả đó là sự tuyệt vời. Bức
tranh gia đình không phải xem xét bằng thành phẩm cuối cùng bởi những màu sắc
được tô lên, mà được xem bằng những ý nghĩa trầm lắng, đằng sau bức tranh là
luôn có sự nâng đỡ và trụ vững chãi có người đàn ông, người phụ nữ đóng vai trò
hỗ trợ tầng nền để hài hòa với phần khung, cuối cùng, những họa tiết được vẽ nên
bởi đôi bàn tay của những người con. Không có điều gì là hoàn hảo, chỉ có những
mảnh ghép khắn khít với nhau tạo thành sự gắn kết.
Sự tuyệt vời không ở đâu xa cả, đó là ở những người cha người
mẹ. Bởi vì thế, phận làm con, mỗi ngày dù chỉ một ít, lắng động, suy tư, nhắm lại
và khắc ghi những hình ảnh từng ngày được bên gia đình. Để mai này, vạn dặm
trùng xa, khi ngước nhìn lên, tình Cha vẫn mãi ấm áp dù rằng chỉ cất giấu trong
trái tim. Còn điều nào cha vẫn chưa dạy con vậy?
----------
PATTY - Gift Blog
Website: pattygift.blogspot.com






Nhận xét
Đăng nhận xét